Nghiệp đời vay trả, trả rồi vay!

Ẩn tu nào phải cố xa đời!
Mượn cảnh u nhàn học đạo thôi!
Nhưng thẹn riêng mình nhiều nghiệp chướng
Bốn ân còn nặng nghĩa đền bồi.

Ẩn tu cảm xót biển trần ai!
Sóng gió trầm luân mãi lạc loài
Thân khổ kiếp người muôn nỗi khổ!
Nghiệp đời vay trả, trả rồi vay!

Ẩn tu hôm sớm niệm Di Đà
Lòng nặng mười muôn chẳng cách xa
Canh vắng giường thiền khi mãn định
Hoa sương cười nụ dưới trăng tà…

Phải nên phát nguyện nguyện vãng sinh,
Đất khách sơn khê mặc người luyến?
Tự không muốn về, về sẽ được,
Quê xưa trăng gió có ai tranh?

Nét kiều diễm chập chờn xuân mộng,
Kiếp tài hoa, hình bóng bạch vân
Khi xưa tài sắc mười phân,
Mà nay một nắm cô phần lạnh tanh.

Thời oanh liệt anh hùng đâu tá
Nỗi ái ân hư giả còn chi
Phất phơ cánh liễu xanh rì
Giấy tiền treo đó dường ghi mối sầu!
 
Bóng chiều rủ xuống màu cỏ biếc,
Bia mồ trơ một chiếc bóng không,
Nghĩ thôi rơi lệ chạnh lòng,
Đời người đến thế là xong một đời!
.......................
(Hoà thượng Thích Thiền Tâm)
Tags: ,

About author

A lotus for you, the Buddha to be